ĐỀN ƠN BÁO HIẾU TẠI XÃ TÂY THUẬN
Hàng năm, vào dịp hè, mình thường dành thời gian làm những việc ý nghĩa với cộng đồng, uống nước nhớ nguồn, thực hiện việc báo hiếu, trả nợ với bà con.
Nhưng vì tài hèn sức mọn, nên những việc làm còn nhỏ, hàng năm cũng chỉ trao đến vài chục phần quà đến bà con. Cũng chỉ làm được trên địa bàn Xã, chứ chưa thể làm lên các Huyện.
Hè năm 2023 trao hơn 80 phần quà đến các bạn từ cấp 1 đến cấp 3, có hoàn cảnh khó khăn, vươn lên trong học tập trên địa bàn xã.
Chung tay, gieo những hạt mầm , mong một mai , thời thế thuận hòa, cho mầm phát triển, để hạt mầm thành cây Tùng, cây Bách , cây tự thay đổi vận mệnh chính mình.
Nhìn các em, cũng như năm xưa của mình, nhiều lúc tuổi thân, cũng ngại với bạn bè vì gia đình khó khăn, bản thân khi xưa, mình còn nhớ, nhà mình cũng có lúc được cấp cuốn sổ hộ cận nghèo. Cuộc sống thiếu thốn đủ bề.
Hè 2023
Lớn rồi mới hiểu, biết ơn vô cùng những năm tháng ấy. Chợt nhận ra, tất cả chỉ là cảnh, để rèn nghị lực ý chí mình, trời sinh ra như vậy, để thử thách mình, có đáng nhận được những điều tốt đẹp phía sau hay không, hay mãi chìm trong ảo mộng khổ do hoàn cảnh tạo ra.
Đến một lúc nào đó, bản thân biết ơn vô cùng, thời gian ấy, nếu không vất vả, không rơi nước mắt, không tuổi hờn, không chịu đựng, lấy đâu ý chi, sức mạnh mà vượt qua những khúc cua, ngã rẽ trên đường đời. Khúc cua ngã rẻ ấy, còn nghiệt ngã, còn nặng hơn khi nhỏ rất nhiều, vì lúc này đã lớn, đã có trách nhiệm trên vai, không thể nằm đó mà khóc mà than, khi ba mẹ đã gần 60 tuổi, vẫn lam lũ, bán mặt cho đất, bán lưng cho trời. Mẹ cha nuôi 4 anh em ăn học, lúc đó mình nhớ như in, mẹ chỉ 35kg , người gầy gò, vì làm lên mùa màng bao nhiêu, mấy đứa con nó lấy đi học hết. Còn phải vay mượn bà con, những mùa đến học phí.
Ra trường, bày đặt rẽ trái khởi nghiệp, thất bại ê chề, đến tiền mua vé xe về tết cũng không có, nói gì đến mua quà cho cha mẹ, đó là hoàn cảnh năm đầu tiên ra trường, thật kinh khủng.
Không có những khó khăn khi từ nhỏ, sức đâu mà lập nghiệp, buôn bán, dậy từ sáng sớm mở quán, thức tới khuya dọn dẹp, nhưng mở quán vậy, chứ quán có khách đâu. Những giai đoạn, đến giờ nghĩ lại, vẫn nổi da gà, vì sợ.
Những khúc cua nghiệt ngã đó, nếu không có gian nan từ nhỏ, lấy gì mà vượt qua.
Đôi điều nhắn nhủ với những mầm non, những hoàn cảnh khó khăn, vươn lên trong học tập, hãy cố gắng lên, quê mình nó nghèo, thì chỉ có duy nhất con đường là HỌC THẬT GIỎI, vươn lên, để đi đến những nơi mới, ở đó, cộng với ý chí chịu đựng mà mình đã rèn từ nhỏ, mọi thứ đều có thể thay đổi.
Trời không phụ lòng ai cả, đó chỉ là cảnh diễn ra, để xem ý chí nghị lực của mình, có vượt qua được không, có xứng đáng nhận những điều tốt đẹp phía trước của cuộc sống hay không, có đáng để trời phật, giao cho mình những trách nhiệm hay không.
" Tâm ta vững, lòng thành ta có - Dù giao lao, sóng gió quản gì "
Một chút quà nhỏ, gửi đến các bạn, Cầu mong các bạn VỮNG CHÍ , nghị lực vượt khó!
Bình luận: