TẠI SAO BẠN PHẢI NGHĨ XA HƠN

Đăng bởi Admin vào lúc 20-04-2021

Tại sao tâm bạn phải rộng.

Nhiều người nói đã tốn công phải nghĩ thì hãy nghĩ lớn, vậy nghĩ lớn là gì. Nhưng thực sự nếu cứ nghĩ lớn mà mình không chịu hành động thì thật là tai hại. Chính xác hơn là “ nghĩ lớn , nhưng làm từng việc nhỏ nhất”

Thay vì nghĩ ra trường mình sẽ làm việc A, vị trí Z,,, đó là chúng ta nghĩ, chúng ta muốn, nhưng thực sự để làm được vị trí Z, công việc A, thì chúng ta phải bắt đầu từ hôm nay, làm những công việc nhỏ nhất. Nhỏ nhưng sẽ rất khó. Bởi người ta đã chứng mình rồi “ khi lượng đủ, chất sẽ thay đổi” . Nên chúng ta sẽ tích lũy từ những việc nhỏ nhất, và lích lũy tròn tâm nhất. Bởi không ai biết được ngày mai , tương lai mình làm gì. 

Hôm nay bạn có thể học ngành công nghệ hoá học, giáo viên,,,ngày sau bạn có thể làm chủ nhà hàng, hay làm chủ tịch huyện,,,, được mà.  Và điều đó trở thành hiện thực nếu như hôm nay chúng ta cố gắng tích lũy từng chút một.

Một bạn siêng năng, làm thêm suốt những năm tháng còn là sinh viên, họ tranh thủ mọi thời gian rảnh để học thêm kỹ năng,,,, với họ khái niệm thất nghiệp là không có.  Và với những bạn này, khả năng làm việc trái ngành học cũng cao.


Từ 18 đến 30 là thời gian vàng để chúng ta tích lũy, bởi sau đó mà sự tích lũy của chúng ta chưa đủ, bạn sẽ phải kèm theo nước mắt của mình. 


Những việc như là phân chia lại thời gian, để đi làm thêm công việc a, đi học thêm kỹ năng b, học cách từ chối những hành động giết thời gian c, học cách từ chối thấy vậy mà khó hơn là nhận lời.

Từ chối những bữa đi chơi vì phải đi làm, từ chối những bữa Cafe tám dóc vì đi học thêm tiếng anh, học thêm nhảy, học thêm đàn... 




Bạn biết không, khi xưa một người bạn của mình, đi phỏng vấn xin việc, thì công việc đó yêu cầu là sinh viên tốt nghiệp trường dhspkt, chuyên ngành Điện tử. Nếu về tiêu chí này thì cả khối sinh viên. 

Nhưng lý do bạn đó được nhận là gì, những người khác lại không, đó là bạn đó đá banh hay, vào vòng anh trưởng phòng kỹ thuật hỏi, đá banh hay không, thì bạn này nói em đá cho khoa khi còn là sinh viên. 

Vậy là được nhận.

Cái ở đây Chính là, công việc này họ không quá yêu cầu về chuyên Môn, bởi chuyên Môn sẽ được đào tạo lại, chứ chẳng sinh viên nào ra trường mà dám giao việc cho làm cả. 

Ở đây là để chúng ta biết, để cố gắng trau dồi cho mình những kỹ năng, đã trau dồi cho mình, nó mãi mãi là của mình, giúp mình phát triển hơn mà thôi.



Khi bạn đi làm, dù bất kỳ là công việc gì, hãy làm từ những việc nhỏ nhất. Sau này ra trường bạn muốn làm quản lý, muốn làm trưởng phòng, nhưng bạn chưa từng làm qua cảm giác rửa chén, dọn dẹp, sai vặt đi photto, mua cafe,,,, thì thật khó. Dù biết chức năng bạn không có làm việc đó, nhưng trong công ty bạn lại có những con người làm việc đó. Hoặc về nhà, bạn cũng sẽ làm việc đó. Công việc là một phần nhỏ trong cuộc sống mà thôi. 


Nếu không làm rửa chén, sao hiểu cảm giác bị nước rửa chén ăn tay, nếu không lặt rau sao biết là lặt sao cho không dập, lặt sao cho nhanh, nhất là lặt sao cho không đen móng tay, sao cho không hư mất bộ móng ( để biết sau này, khi quan sát bạn nữ nào đi làm phục vụ mà quất bộ móng đỏ chót, thì khỏi nhận, chứ nhận vô rồi tội bạn ấy, uổng mất bộ móng mấy trăm ngàn , cả triệu chứ ít na )

Nếu không nướng thịt , sao biết khói nó làm cay cả mắt, dầu nó dính đầy cả mặt, mỡ dính đầy cả tay. Nếu không làm, sao biết thương những bạn nữ khi đứng vị trí này. 


Tại sao bạn phải đi làm, dù biết bạn không đi làm, thì cha mẹ cũng sẽ gửi tiền ăn học cho bạn. 

Đơn giản vì những lúc đó người bạn lớn hơn một chút, tâm bạn lớn hơn một chút, bạn chẳng còn quá ích kỷ cho bản thân mình, bạn muốn thử sức, bạn giúp đỡ cha mẹ, bạn biết cha mẹ không phải đầy tớ của con. 

Tâm bạn rộng hơn, nên bạn muốn gánh vác một chút công sức với ba mẹ.

Tâm bạn rộng hơn, nên bạn muốn đi làm để phát triển bản thân mình

Tâm bạn rộng hơn, bởi bạn muốn tương lai mình tốt hơn, thành công công hơn, thì mình phải bắt đầu từ ngày hôm nay.

Tâm bạn rộng hơn vì bạn biết nghĩ về người khác nhiều hơn, không còn ích kỷ cho riêng bản thân mình.

Những lúc này, bạn biết không, bản thân chúng ta đã dần trưởng thành, mà chúng ta không kịp nhận ra mà thôi.

Và khi tâm bạn rộng, bạn sẽ nhận ra là thời gian của chúng ta có giới hạn.  Và khi xa gia đình,thì bạn sẽ thấy thời gian ở bên ba mẹ được đếm bằng tay.     Mọi thứ đến với mình đều trân quý.


Chia sẻ với bạn bè

Bình luận: