Máy bay,lơ lửng ở bầu trời và chuẩn bị hạ cánh, một cảnh tượng đồi núi trùng trùng điệp điệp, khiến mình liên tưởng đến những bộ phim Tam Quốc Diễn Nghĩa, Thủy hử…
Đáp xuống sân bay, vừa bước ra, là không khí lạnh thấm vào da, thay đổi đột ngột so với lúc rời Sài Gòn.
Một Bắc Kinh hiện lên, với cái cảm giác gì đó giống giống mình, không khí, môi trường không được trong lành, khác hẳn cảm giác ở Singapo mà mình đã từng đi.
Một tử cấm thành nguy nga, gắn liền với suốt thời gian lịch sử triều đình phong kiến, kiến trúc, những hình ảnh quá quen với những ai ở Việt mà hay coi phim cổ trang như mình.
Một vạn lý trường thành hùng vỹ, di vật duy nhất và con người thấy được ở Trái đất từ mặt trăng.
Ở đây, từ không khí, cho đến đồ ăn, người dân họ vẫn sợ bẩn, họ nói rằng, Bắc Kinh là thành phố ô nhiễm nhất thế giới, tuổi thọ người dân Bắc Kinh rất thấp, nên người dân ở thành phố, họ đều có xu hướng chọn những nơi xa để ở, hưởng được không khí trong lành.
Phong cách ăn, cũng na ná Việt Nam mình, ăn rất nhiều món và ngồi 1 bàn rất đông, tầm 10 người.
Với những ai hay dùng các mạng xã hội, như facebook hay google.. thì đến đây, bạn sẽ không được dùng nữa, vì ở đây sẽ không cho phép, bạn có thể truy cập bằng sim 4G nhé.
Đường xa giao thông rất nhiều cầu vượt, hệ thống cầu đường chằng chịt, có hệ thống tàu điện phía trên, người dân ở Bắc kinh, đã cấm hoàn toàn xe máy, nhưng người dân ở đây nói rằng, cảnh tượng kẹt xe vẫn rất kinh hoàn, dường như là chưa có hệ thống tàu điện ngầm.
Sẽ một ngày, sẽ được đến Hồng Kông, Thượng Hải… để được biết thêm về văn hóa Trung Hoa đại lục, chứ không chỉ là Bắc Kinh.
Ở mỗi nơi, họ đều có cái hay, đáng để chúng ta học hỏi, quan trọng là chúng ta tiếp thu và vận dụng cái hay đó cho mình ra sao.
Bình luận: