Cây có gốc mới nảy mầm xanh lá.
Nước có nguồn mới biển cả sông sâu
Con người ta bắt đầu từ đâu.
Có tiên tổ, mai sau mới có mình.
Công tiên tổ dựng xây từ trước.
Đức Nhân Tài con cháu sẽ được hiển vinh.
Một gia đình, một dòng tộc cũng giống như một cái cây. Ai cũng muốn gia đình dòng tộc mình, là cây cổ thụ. Chẳng ai muốn là dưa leo, tầm gửi.
Con cái trong nhà, mỗi người một tính cách. Huống chi là con cháu sau 3-4 thế hệ.
Cũng như một cây, các nhánh, các cành, toả ra, vươn lên 8 phương, 4 hướng. Chứ chẳng cây nào nhánh cành đều mọc về 1 hướng mà bền vững cả.
Nhưng để cây vững, cây tốt, cành lá xum xuê, thì gốc phải vững, rễ phải sâu.
Con cháu trong nhà, mà chỉ nghĩ đến mỗi nhà mình, chẳng khác nào lá chỉ biết đến cành. Lá chẳng hay đến thân, đến gốc.
Lá cũng chẳng hay, chỉ đến khi lá vàng, lá rụng thì lá mới hay mình rụng xuống gốc. Lá mới hay mình có gốc.
Bình thường lá chỉ biết vươn lên, đón ánh nắng mặt trời, đón không khí, lá tưởng rằng như vậy là hoàn thành.
Mỗi dịp tết đến xuân về, con cháu đi xa về, chỉ mỗi việc ăn uống, rồi cụng ly nhau đến ngà ngà, rồi cho như vậy là vui,là tết, là xuân.
Như vậy là đời vui, đời thật thú vị.
Những dịp vui, cụng ly, đời đâu thiếu. Nhưng dịp con cháu cùng bên nhau, cùng hướng về gốc, cọi nguồn , cùng nhau vun vén cho gốc thì chẳng có bao nhiêu.
Chúng ta như thiếu đi, câu chuyện cho dòng họ mình, ông tổ, ông cao lập nghiệp ra sao, tấm gương nào của các ông ,con cháu cần nôi theo. Gia quy nhà mình thế nào, gia quy tiên tổ mình ra sao. Con cháu phải giữ gia quy ra sao.
" Muốn cho con cháu vượng tài, tổ tiên không kính lấy ai độ trì".
Bình luận: